uneti-wap-edu, Hội những người vô duyên một cách rất kute
HOMEBlogStory
22:4514/03/25
XtGem.com


Mưa..Blog


Từ những lá thư trong tuần:

Một ngày mưa
Một ngày mưa, từng hạt nước lấp lánh bên cửa sổ. Mưa vẫn thế, dịu dàng và dai dẳng. Nhưng hôm nay có một cái gì đó thật khác.một cơn gió lướt qua cửa sổ rồi hòa vào không khí. Lạnh. Cơn gió lạnh thoáng qua như mang theo mùa đông về.. Đã là cuối thu, những chiếc lá vàng theo gió đong đưa trong không khi rơi xuống đất….Mùa đông… Tuyết… Anh đưa tay theo gió và những hạt mưa, anh nhớ…

Ngồi nhâm nhi ly café bên cửa sổ, ngỡ như những ngày đầu… “Tại sao anh không pha sữa vào? Sẽ đắng lắm đấy” - Em hỏi anh.

Không có sữa mới là café chứ! Anh cười….Em đưa cốc lên môi, rồi nhắm tịt mắt lại, chun mũi: “Eo ơi, đắng thế!” Lúc đó em thật đễ thương, giống như đứa bé đang nũng nịu vậy…

Mùa đông ở Việt Nam không có tuyết, chỉ có những cơn gió lạnh thật lạnh..Em vẫn thường nói với anh rằng em thích tuyết, nhìn những hạt tuyết bay bay trong gió trông thật đẹp. Nhưng em không chịu đc lạnh. Mỗi khi trời trở lạnh là e lại bị cảm, những cơn ho kéo dài. Anh thầm mong mùa đông không bao giờ tới, nhưng lại mong nó không bao giờ kết thúc. Để anh có cơ hội quan tâm, chăm sóc em.

“Cười lên một cái nào, sao mặt anh lúc nào cũng lạnh lùng như thế?” - Em khẽ cấu vào vai anh và mỉm cười, nụ cười của thiên sứ. Em vẫn đùa anh là: “Anh lạnh lùng như cơn gió mùa đông, Lạnh nhưng ẩn chứa bên trong sự ấm áp. Những lúc đó anh chỉ cười và dang tay ôm lấy em, ôm chặt lấy thiên sứ để mong một điều ước”.



Ảnh minh họa: Hclemon

Em giống như cơn gió mùa thu, nhẹ nhàng, sâu lắng và ngọt ngào như ly café sữa. Và anh đã yêu, như trời xanh và mây trắng, như gió và mưa, nồng nàn đầy cảm xúc.

Nhưng cuộc đời là thế “Vì gió cứ mãi vô tâm, làm sao ước, vì gió cứ mãi vô tình làm sao giữ…” Ngày em xa anh, hôm ấy trời cũng mưa, gió vẫn nhẹ nhành lướt qua.Em chỉ nói một câu rồi quay đi. Còn lại mình anh với chiếc ô… Chiếc ô tung lên theo gió rồi rớt xuống đường. Trong mưa. Mưa rơi đầy xuống tóc, mưa trên mắt anh, lăn dài trên má….

Lạnh! Anh và em như ở hai thế giới khác nhau. Như hai cơn gió của hai mùa, chẳng thể đến được với nhau. Giờ chỉ có anh bên ly café đen, đắng ngắt, và bên mưa…

Gửi từ phamtruong_1001@...



Ảnh minh họa: Brokenwingsx27x



Vì cơn mưa kia đã xóa sạch bụi trần
Hồi bé, em thích mưa lắm. Vì khi đó em sẽ được nghỉ học, hoặc là sẽ được ba chở đi học.Ngồi sau lưng ba, và cảm nhận mùi mồ hôi mặn chát, mùi hăng hắc của nilong để trong tủ lâu ngày.Ôm chặt tấm lưng rộng của ba và chơi trò trốn tìm với những giọt mưa… Em xòe bàn tay bé xíu nắm giữ những hạt mưa. Cảm thấy trong mỗi giọt nước đó đều có một chút lành lạnh, mong manh, lung linh nhưng dễ vỡ….

Bây giờ,em đã lớn. Vẫn thích ngồi bên cửa sổ ngắm mưa rơi, vẫn xòe bàn tay hứng từng giọt nước. Nhưng em hiểu mỗi hạt mưa chính là giọt nước mắt của ông trời. Em dùng trái tim mình sưởi ấm nó. Nhưng dường như nỗi đau của con người lớn quá mà bàn tay nhỏ bé của em không thể nào ôm trọn những cơn mưa…

Em thích mưa hiền hòa xoa dịu mảnh đất khô cằn vì nắng hạn. Thích mưa làm cây cối nảy chồi, thay áo mới. Mưa để em có thể cảm thấy tim mình ấm áp trong vòng tay anh. Một chút mưa để cảm thấy mình hạnh phúc vì được che chở trong mái ấm gia đình. Chỉ là một chút thôi để những cánh hoa mỏng manh không bị giập nát. Để trái tim nhạy cảm của em không nhỏ lệ xót thương trước những nỗi đau.

Quê nhà đang bão. Những cánh đồng lúa ngập chìm trong nước. Nước mắt mẹ cha rơi vì năm nay lại mất mùa, cái đói lại đè nặng lên vai. Bão làm xóm làng tiêu điều,xơ xác. Những đứa trẻ đang hạnh phúc trong mái ấm gia đình bỗng trở thành trẻ mồ côi. Chiều nay, có những căn bếp không được đỏ lửa,có những gia đình phải chịu đói rét trong cái lạnh của mùa đông. Những cơn mưa lạnh lùng gieo nỗi đau vào lòng người, dật tắt ngọn lửa hy vọng về một tương lai tươi sáng

Nhiều khi em sợ những cơn mưa…Mưa làm đường trơn,em sợ người em yêu thương trượt ngã. Em sợ mưa sẽ làm ướt áo ai kia.Em sợ cơn mưa khiến cho những cánh chim lạc đàn không tìm được về tổ ấm. Sợ mưa làm những đứa bé lang thang không tìm được chỗ trú chân. Sợ những giấc ngủ chập chờn dưới những mái nhà dột nát. Và em sợ sự cô đơn trong những đêm mưa lạnh vắng anh….



Trang 2 | Back | Home

Home | Story | Blog | SMS

Old school Easter eggs.